0:11
|
0:11
|
We live in an incredibly busy world. The pace of life is often
frantic, our minds are always busy, and we're always doing something.
|
Chúng ta sống trong một thế giới cực kì bận rộn. Cường độ cuộc sống
lúc nào cũng điên cuồng, tâm trí của chúng ta thì lúc nào cũng bận rộn, và
chúng ta lúc nào cũng đang làm một việc gì đấy.
|
0:19
|
0:19
|
So with that in mind, I'd like you just to take a moment to
think, when did you last take any time to do nothing? Just 10 minutes,
undisturbed? And when I say nothing, I do mean nothing. So that's no
emailing, texting, no Internet, no TV, no chatting, no eating, no reading,
not even sitting there reminiscing about the past or planning for the future.
Simply doing nothing. I see a lot of very blank faces. (Laughter) My thinking
is, you probably have to go a long way back.
|
Chính vì thế, tôi muốn các ban hãy dành ra một phút để nhớ lại lần
cuối cùng bạn dành thời gian để không làm gì cà là khi nào? Chỉ 10 phút không
lo âu? Và khi tôi nói không làm gì cả, nó có nghĩa là KHÔNG GÌ CÀ. Có nghĩa
là không email, không nhắn tin, không internet, không xem tivi, không nói
chuyện, không ăn, không đọc, không cả chỉ ngồi đấy và nhớ về quá khứ hay bàn
tính chuyện tương lai. Chỉ đơn giàn là không làm gì cả. Tôi thấy rất nhiều
gương mặt ngơ ngác. (Tiếng cười) Tôi đoán là lần ấy của các ban có lẽ là lâu
lắm rồi.
|
0:51
|
0:51
|
And this is an extraordinary thing, right? We're talking about
our mind. The mind, our most valuable and precious resource, through which we
experience every single moment of our life, the mind that we rely upon to be
happy, content, emotionally stable as individuals, and at the same time to be
kind and thoughtful and considerate in our relationships with others. This is
the same mind that we depend upon to be focused, creative, spontaneous, and
to perform at our very best in everything that we do. And yet, we don't take
any time out to look after it. In fact, we spend more time looking after our
cars, our clothes and our hair than we — okay, maybe not our hair, but you
see where I'm going.
|
Và điều này thật lạ thường phải không? Chúng ta đang bàn về tâm
trí của chúng ta. Tâm trí, thứ tài nguyên qúy gía mà chúng ta có, nhờ nó mà
chúng ta có thể trải nghiệm từng giây phút trong cuộc sống, nhờ nó mà chúng
ta, như một cá thể, biết vui, hài lòng, ổn định tình cảm và đồng thời biết tốt
bụng, biết suy nghĩ, và quan tâm đến những người xung quanh. Chúng ta cũng phụ
thuộc vào chính tâm trí này để tập trung, sáng tạo, và và còn để thực hiện tốt
nhất mọi thứ mà ta làm. Vậy nhưng, chúng ta không dành chút thời gian nào để
chăm sóc nó cả. Trên thực tế, chúng ta dành nhiều thời gian để chăm chút cho
xe hơi, quần áo, và đầu tóc hơn là -- ok, có lẽ không hẳn là đầu tóc, nhưng bạn
hiểu ý mà tôi muốn nói rồi đấy.
|
1:38
|
1:38
|
The result, of course, is that we get stressed. You know, the
mind whizzes away like a washing machine going round and round, lots of
difficult, confusing emotions, and we don't really know how to deal with
that, and the sad fact is that we are so distracted that we're no longer
present in the world in which we live. We miss out on the things that are
most important to us, and the crazy thing is that everybody just assumes,
well, that's the way life is, so we've just kind of got to get on with it.
That's really not how it has to be.
|
Dĩ nhiên, kết quả là chúng ta bị stress. Các bạn biết đấy, tâm
trí quay vèo như một cái máy giặt vậy đi vòng quanh, vòng quanh, rất nhiều những
càm xúc lẫn lộn và khó khăn và chúng ta không thực sự biết cách giải quyết những
điều này và một sự thật đáng buồn là chúng ta bị phân tâm đến mức chúng ta
không còn hiện diện trong thế giới mà chúng ta đang sống Chúng ta lỡ mất những
thứ quan trong nhất đối với bản thân mình và điều điên cuồng hơn là mọi người
đều cho rằng, cuộc sống luôn như thế, cho nên chúng ta phải làm quen với nó
thôi. Nhưng cuộc sống thật sự không phải nhất thiết như vậy.
|
2:12
|
2:12
|
So I was about 11 when I went along to my first meditation
class. And trust me, it had all the stereotypes that you can imagine, the
sitting cross-legged on the floor, the incense, the herbal tea, the
vegetarians, the whole deal, but my mom was going and I was intrigued, so I
went along with her. I'd also seen a few kung fu movies, and secretly I kind
of thought I might be able to learn how to fly, but I was very young at the
time. Now as I was there, I guess, like a lot of people, I assumed that it
was just an aspirin for the mind. You get stressed, you do some meditation. I
hadn't really thought that it could be sort of preventative in nature, until
I was about 20, when a number of things happened in my life in quite quick
succession, really serious things which just flipped my life upside down and
all of a sudden I was inundated with thoughts, inundated with difficult
emotions that I didn't know how to cope with. Every time I sort of pushed one
down, another one would just sort of pop back up again. It was a really very
stressful time.
|
Khi tôi đến lớp tập thiền lần đầu tiên thì tôi khoảng 11 tuổi.
Và tin tôi đi, nó có tất cả những định kiến mà bạn có thể tưởng tượng ra, chẳng
hạn như ngồi bắt chéo chân trên sàn, nhang, trà thảo mộc, những người ăn
chay, tất cả những thứ ấy, nhưng vì mẹ tôi đi và tôi thì tò mò, thế nên tôi
cũng đi theo mẹ. Trước đấy thì tôi cũng xem một ít những phim kung-fu, và
nghĩ thầm rằng tôi có thể học được cách bay lượn ở đấy, nhưng lúc ấy tôi còn
nhỏ lắm. Khi tôi đến đấy rồi, thì tôi nghĩ rằng, giống như rất nhiều người,
tôi nghĩ rằng thiền chỉ là một liều paradol cho tâm trí vậy. Bạn bị stress
nên bạn ngồi thiền. Tôi đã không nghĩ được rằng bản chất nó còn có tính đề
kháng nữa, cho đến khi tôi 20 tuổi, khi mà rất nhiều chuyện xảy ra một cách dồn
dập trong cuộc sống của tôi, những chuyện rất nghiêm trọng khiến cuộc sống của
tôi bị đảo lộn hoàn toàn và bất thình lình, tôi bị ngập trong suy nghĩ, ngập
trong những cảm xúc rối bời mà tôi không biết cách nào để giải quyết chúng. Mỗi
lần tôi thử đè nén một cảm xúc xuống, thì một cái khác lại hiện ra. Nó thật sự
là một khoảng thời gian rất căng thẳng.
|
3:12
|
3:12
|
I guess we all deal with stress in different ways. Some people
will bury themselves in work, grateful for the distraction. Others will turn
to their friends, their family, looking for support. Some people hit the
bottle, start taking medication. My own way of dealing with it was to become
a monk. So I quit my degree, I headed off to the Himalayas, I became a monk,
and I started studying meditation.
|
Tôi đoán là tất cả chúng ta đối phó với stress bằng những cách
khác nhau. Một số người sẽ chôn vùi bản thân trong công việc và biết ơn vì nó
làm họ phân tâm. Những người khác thì tìm đến bạn bè và gia đình để tìm sự
giúp đỡ. Một số khác thì sẽ tìm đến rượu hoặc là bắt đầu uống thuốc. Còn cách
đối phó với căng thẳng của tôi là trở thành một nhà sư. Thế là tôi nghỉ học,
rồi đi đến Hi-ma-lay-a, Tôi trở thành một nhà sư và bắt đầu tập thiền.
|
3:39
|
3:39
|
People often ask me what I learned from that time. Well,
obviously it changed things. Let's face it, becoming a celibate monk is going
to change a number of things. But it was more than that. It taught me -- it
gave me a greater appreciation, an understanding for the present moment. By
that I mean not being lost in thought, not being distracted, not being
overwhelmed by difficult emotions, but instead learning how to be in the here
and now, how to be mindful, how to be present.
|
Mọi người nhiều khi hỏi rằng tôi đã học được gì trong khoảng thời
gian đấy. Thì, rõ ràng là một số thứ sẽ không còn như trước. Nhìn thẳng vào vấn
đề mà xem, trở thành một nhà độc thân thì sẽ có rất nhiều thứ thay đổi. Nhưng
nhiều hơn thế nó dạy tôi -- nó giúp tôi trân trọng hơn, và hiểu rõ hơn về thời
điểm hiện tại Ý tôi là không bị lạc trong những suy nghĩ, không bị phân tâm
không bị choáng ngợp bởi những cảm xúc khó khăn mà thay vào đó, học cách để
hiện diện ở đây và vào lúc này học cách quan tâm, cách hiện diện
|
4:15
|
4:15
|
I think the present moment is so underrated. It sounds so
ordinary, and yet we spend so little time in the present moment that it's
anything but ordinary. There was a research paper that came out of Harvard,
just recently, that said on average our minds are lost in thought almost 47
percent of the time. Forty-seven percent. At the same time, this sort of
constant mind-wandering is also a direct cause of unhappiness. Now we're not
here for that long anyway, but to spend almost half of our life lost in
thought and potentially quite unhappy, dunno, it just kind of seems tragic,
actually, especially when there's something we can do about it, when there's
a positive, practical, achievable, scientifically proven technique which
allows our mind to be more healthy, to be more mindful and less distracted.
And the beauty of it is that even though it need only take about 10 minutes a
day, it impacts our entire life. But we need to know how to do it. We need an
exercise. We need a framework to learn how to be more mindful. That's essentially
what meditation is. It's familiarizing ourselves with the present moment. But
we also need to know how to approach it in the right way to get the best from
it. And that's what these are for, in case you've been wondering, because
most people assume that meditation is all about stopping thoughts, getting
rid of emotions, somehow controlling the mind, but actually it's quite
different from that. It's more about stepping back, seeing the thought
clearly, witnessing it coming and going, emotions coming and going without
judgment, but with a relaxed, focused mind.
|
Tôi cho rằng thời điểm hiện tại đang bị xem nhẹ. Nó nghe có vẻ rất
đỗi bình thường, nhưng vì chúng ta dành quá ít thời gian cho những thời điểm
hiện tại, nên chúng không còn bình thường nữa. Một nghiên cứu gần đây của đại
học Harvard cho biết, trung bình, trí óc của chúng ta bị lạc trong những suy
nghĩ 47% thời gian. 47 phần trăm Đồng thời, chính sự mất tập trung này là
nguyên nhân trực tiếp của việc không hạnh phúc. Chúng ta không sống lâu đến mức
ấy nhưng dành nửa đời người lạc trong những suy nghĩ và có khả năng hoàn toàn
buồn bã. tôi không biết nữa, nó thật sự có vẻ bi thàm, đặc biệt là khi mà
chúng ta có thể làm gì đấy để thay đổi nó, khi mà có một cách tích cực, thực
tế, khả thi, và đã được khoa học chứng minh, có thể giúp tâm trí chúng ta khỏe
mạnh hơn, biết quan tâm hơn và ít bị phân tâm hơn. Và vẻ đẹp của nó nằm ở chỗ,
mặc dù nó chỉ chiếm khoảng 10 phút trong ngày, nó tác động đến toàn bộ cuộc sống
của chúng ta Nhưng chúng ta cần phải biết làm cách thực hiện nó Chúng ta cần
tập luyện. Chúng ta cần khuôn khổ để học cách quan tâm. Đó chính là bản chất
của thiền: làm quen với thời điểm hiện tại. Tuy nhiên, chúng ta cũng cần phải
biết cách tiếp cận thiền đúng đắn để có thể thu được nhiều lợi ích nhất từ
nó. Những trái banh này sẽ giúp tôi giải thích đều ấy, nếu bạn đang thắc mắc
nãy giờ, bởi vì đa số mọi ngưởi cho rằng thiền đồng nghĩa với việc loại bỏ hết
mọi suy nghĩ, cảm xúc, bằng cách nào đó kiểm soát tâm trí nhưng thật ra, nó
khác xa như vậy. Nó giống hơn với việc lùi lại để nhìn những suy nghĩ một
cách rõ ràng, chứng kiến dòng suy nghĩ đến và đi cũng như cảm xúc đến và đi với
một tâm trí thoải mái, tập trung chứ không đánh giá
|
6:04
|
6:04
|
So for example, right now, if I focus too much on the balls,
then there's no way that I can relax and talk to you at the same time.
Equally, if I relax too much talking to you, then there's no way I can focus
on the balls. I'm going to drop them. Now in life, and in meditation,
there'll be times when the focus becomes a little bit too intense, and life
starts to feel a bit like this. It's a very uncomfortable way to live life,
when you get this tight and stressed. At other times, we might take our foot
off the gas a little bit too much, and things just become a sort of little
bit like this. Of course in meditation — (Snores) — we're going to end up
falling asleep. So we're looking for a balance, a focused relaxation where we
can allow thoughts to come and go without all the usual involvement.
|
Để lấy ví dụ, ngay bây giờ, nếu như tôi tập trung quá mức vào những
trái banh, thì tôi không tài nào thả lỏng và nói chuyện với các bạn được. Còn
nếu tôi quá thoải mái nói chuyện với các bạn thì tôi không tài nào tập trung
vào những trái banh. Tôi sẽ làm rơi chúng ngay. Trong cuộc sống, và trong thiền,
sẽ có lúc bạn tập trung quá mức một chút, và cuộc sống bắt đầu càm thấy như
thế này. Cuộc sống trở nên rất không thoải mái, khi bạn trở nên căng thẳng
như thế này. Vào những thời điểm khác, chúng ta có thể lơi là hơi quá đà một
chút và mọi thứ sẽ trở nên như thế này. Dĩ nhiên trong thiền chúng ta kết
thúc bằng việc ngủ gục. Thế nên chúng ta đang tìm kiếm một sự cân bằng, một sự
thoải mái có tập trung để cho phép những dòng suy nghĩ đến và đi mà không có
tất cả những rối trí
|
6:50
|
6:50
|
Now, what usually happens when we're learning to be mindful is
that we get distracted by a thought. Let's say this is an anxious thought. So
everything's going fine, and then we see the anxious thought, and it's like,
"Oh, didn't realize I was worried about that." You go back to it,
repeat it. "Oh, I am worried. Oh, I really am worried. Wow, there's so
much anxiety." And before we know it, right, we're anxious about feeling
anxious. You know, this is crazy. We do this all the time, even on an
everyday level. If you think about the last time, I dunno, you had a wobbly
tooth. You know it's wobbly, and you know that it hurts. But what do you do
every 20, 30 seconds? (Mumbling) It does hurt. And we reinforce the
storyline, right? And we just keep telling ourselves, and we do it all the
time. And it's only in learning to watch the mind in this way that we can
start to let go of those storylines and patterns of mind. But when you sit
down and you watch the mind in this way, you might see many different
patterns. You might find a mind that's really restless and -- the whole time.
Don't be surprised if you feel a bit agitated in your body when you sit down
to do nothing and your mind feels like that. You might find a mind that's
very dull and boring, and it's just, almost mechanical, it just seems it's as
if you're getting up, going to work, eat, sleep, get up, work. Or it might
just be that one little nagging thought that just goes round and round and
round your mind. Well, whatever it is, meditation offers the opportunity, the
potential to step back and to get a different perspective, to see that things
aren't always as they appear. We can't change every little thing that happens
to us in life, but we can change the way that we experience it. That's the
potential of meditation, of mindfulness. You don't have to burn any incense,
and you definitely don't have to sit on the floor. All you need to do is to
take 10 minutes out a day to step back, to familiarize yourself with the
present moment so that you get to experience a greater sense of focus, calm
and clarity in your life.
|
Cái mà hay xảy ra khi chúng ta học cách quan tâm đó chính là
chúng ta bị phân tâm bởi một suy nghĩ. Coi đây như một sự lo lắng. Tất cả mọi
thứ đều ổn, và chúng ta nhận ra dòng suy nghĩ lo lắng này, nó giống như là,
"Ồ, trước giờ không nhận ra là mình đang lo lắng về vấn đề này." Bạn
nghĩ về nó lần nữa, lặp lại. "Ồ, mình lo quá." Ồ, tôi thật sự rất
lo lắng. Wow, có rất nhiều nỗi lo. Và trước khi mà chúng ta kịp nhận ra nó,
thì chúng ta lo lắng về việc cảm thấy lo lắng Bạn biết đấy, chuyện này thật
điên rồ. Chúng ta lúc nào cũng như vậy kể cả trong những chuyện hằng ngày. Nếu
như bạn nghĩ về lần cuối cùng, tôi không biết, bạn có một cái răng bị lung
lay Bạn biết là nó đang lung lay, và bạn biết là nó đau Nhưng bạn làm gì mỗi
20 hoặc 30 giây? (lầm bầm) nó đau quá. Và chúng ta củng cố cảm giác này, đúng
không Và chúng ta chỉ tiếp tục nói với bản thân là nó đau và chúng ta lúc nào
cũng làm như vây. Và chỉ khi học cách quan sát tâm trí trong những lúc này,
chúng ta mới có thể bắt đầu quên đi những suy nghĩ và cách suy nghĩ như thế
này. Tuy nhiên nếu như bạn ngồi xuống và quan sát trí não như thế này bạn sẽ
thất có rất nhiều kiểu khác nhau. Bạn có thể thấy một tâm trí thật sự lúc nào
cũng căng thẳng-- toàn bộ thời gian Đừng ngạc nhiên khi bạn cảm thấy khó chịu
trong người, khi bạn ngồi không và chẳng làm gì cả và tâm trí bạn cảm thấy
như vậy Bạn có thể sẽ tìm thấy một tâm trí rất tẻ nhạt và chán ngắt, và bạn,
gần như là tự động vậy, cảm thấy như thể cần phải đứng dậy, đi làm, ăn, ngủ,
thức dậy, làm việc. hoặc nó có thể chỉ là một ý nghĩa thường trực lúc nào
cũng luẩn quẩn trong đầu chúng ta. Cái gì cũng được, thiền cho chúng ta cơ hội,
khả năng để có thể lùi lại và nhìn sự việc dưới một quan điểm khác, để thấy rằng
mọi thứ không phải lúc nào cũng như ta thấy Chúng ta không thể thay đổi tất cả
mọi điều nhỏ nhặt xảy đến với ta trong cuộc sống. nhưng chúng ta có thể thay
đổi cách mà chúng ta trải nghiệm chúng. Đó chính là tiềm năng của thiền, của
sự tập trung. Bạn không phải đốt nhang, và bạn chắc chắn không phải ngồi trên
sàn. Tất cả những gì bạn phải làm là dành ra 10 phút trong một ngày để lùi
lài, để làm quen bản thân với những giây phút hiện tại để mà tận hưởng một cảm
giác tuyệt vời hơn của sự tập trung, bình tĩnh và rõ ràng trong cuộc sống.
|
9:08
|
9:08
|
Thank you very much. (Applause)
|
Xin cảm ơn. (Vỗ tay)
|
0:11
|
0:11
|
We live in an incredibly busy world. The pace of life is often
frantic, our minds are always busy, and we're always doing something.
|
Chúng ta sống trong một thế giới cực kì bận rộn. Cường độ cuộc sống
lúc nào cũng điên cuồng, tâm trí của chúng ta thì lúc nào cũng bận rộn, và
chúng ta lúc nào cũng đang làm một việc gì đấy.
|
0:19
|
0:19
|
So with that in mind, I'd like you just to take a moment to
think, when did you last take any time to do nothing? Just 10 minutes,
undisturbed? And when I say nothing, I do mean nothing. So that's no
emailing, texting, no Internet, no TV, no chatting, no eating, no reading,
not even sitting there reminiscing about the past or planning for the future.
Simply doing nothing. I see a lot of very blank faces. (Laughter) My thinking
is, you probably have to go a long way back.
|
Chính vì thế, tôi muốn các ban hãy dành ra một phút để nhớ lại lần
cuối cùng bạn dành thời gian để không làm gì cà là khi nào? Chỉ 10 phút không
lo âu? Và khi tôi nói không làm gì cả, nó có nghĩa là KHÔNG GÌ CÀ. Có nghĩa
là không email, không nhắn tin, không internet, không xem tivi, không nói
chuyện, không ăn, không đọc, không cả chỉ ngồi đấy và nhớ về quá khứ hay bàn
tính chuyện tương lai. Chỉ đơn giàn là không làm gì cả. Tôi thấy rất nhiều
gương mặt ngơ ngác. (Tiếng cười) Tôi đoán là lần ấy của các ban có lẽ là lâu
lắm rồi.
|
0:51
|
0:51
|
And this is an extraordinary thing, right? We're talking about
our mind. The mind, our most valuable and precious resource, through which we
experience every single moment of our life, the mind that we rely upon to be
happy, content, emotionally stable as individuals, and at the same time to be
kind and thoughtful and considerate in our relationships with others. This is
the same mind that we depend upon to be focused, creative, spontaneous, and
to perform at our very best in everything that we do. And yet, we don't take
any time out to look after it. In fact, we spend more time looking after our
cars, our clothes and our hair than we — okay, maybe not our hair, but you
see where I'm going.
|
Và điều này thật lạ thường phải không? Chúng ta đang bàn về tâm
trí của chúng ta. Tâm trí, thứ tài nguyên qúy gía mà chúng ta có, nhờ nó mà
chúng ta có thể trải nghiệm từng giây phút trong cuộc sống, nhờ nó mà chúng
ta, như một cá thể, biết vui, hài lòng, ổn định tình cảm và đồng thời biết tốt
bụng, biết suy nghĩ, và quan tâm đến những người xung quanh. Chúng ta cũng phụ
thuộc vào chính tâm trí này để tập trung, sáng tạo, và và còn để thực hiện tốt
nhất mọi thứ mà ta làm. Vậy nhưng, chúng ta không dành chút thời gian nào để
chăm sóc nó cả. Trên thực tế, chúng ta dành nhiều thời gian để chăm chút cho
xe hơi, quần áo, và đầu tóc hơn là -- ok, có lẽ không hẳn là đầu tóc, nhưng bạn
hiểu ý mà tôi muốn nói rồi đấy.
|
1:38
|
1:38
|
The result, of course, is that we get stressed. You know, the
mind whizzes away like a washing machine going round and round, lots of
difficult, confusing emotions, and we don't really know how to deal with
that, and the sad fact is that we are so distracted that we're no longer
present in the world in which we live. We miss out on the things that are
most important to us, and the crazy thing is that everybody just assumes,
well, that's the way life is, so we've just kind of got to get on with it.
That's really not how it has to be.
|
Dĩ nhiên, kết quả là chúng ta bị stress. Các bạn biết đấy, tâm
trí quay vèo như một cái máy giặt vậy đi vòng quanh, vòng quanh, rất nhiều những
càm xúc lẫn lộn và khó khăn và chúng ta không thực sự biết cách giải quyết những
điều này và một sự thật đáng buồn là chúng ta bị phân tâm đến mức chúng ta
không còn hiện diện trong thế giới mà chúng ta đang sống Chúng ta lỡ mất những
thứ quan trong nhất đối với bản thân mình và điều điên cuồng hơn là mọi người
đều cho rằng, cuộc sống luôn như thế, cho nên chúng ta phải làm quen với nó
thôi. Nhưng cuộc sống thật sự không phải nhất thiết như vậy.
|
2:12
|
2:12
|
So I was about 11 when I went along to my first meditation
class. And trust me, it had all the stereotypes that you can imagine, the
sitting cross-legged on the floor, the incense, the herbal tea, the
vegetarians, the whole deal, but my mom was going and I was intrigued, so I
went along with her. I'd also seen a few kung fu movies, and secretly I kind
of thought I might be able to learn how to fly, but I was very young at the
time. Now as I was there, I guess, like a lot of people, I assumed that it
was just an aspirin for the mind. You get stressed, you do some meditation. I
hadn't really thought that it could be sort of preventative in nature, until
I was about 20, when a number of things happened in my life in quite quick
succession, really serious things which just flipped my life upside down and
all of a sudden I was inundated with thoughts, inundated with difficult
emotions that I didn't know how to cope with. Every time I sort of pushed one
down, another one would just sort of pop back up again. It was a really very
stressful time.
|
Khi tôi đến lớp tập thiền lần đầu tiên thì tôi khoảng 11 tuổi.
Và tin tôi đi, nó có tất cả những định kiến mà bạn có thể tưởng tượng ra, chẳng
hạn như ngồi bắt chéo chân trên sàn, nhang, trà thảo mộc, những người ăn
chay, tất cả những thứ ấy, nhưng vì mẹ tôi đi và tôi thì tò mò, thế nên tôi
cũng đi theo mẹ. Trước đấy thì tôi cũng xem một ít những phim kung-fu, và
nghĩ thầm rằng tôi có thể học được cách bay lượn ở đấy, nhưng lúc ấy tôi còn
nhỏ lắm. Khi tôi đến đấy rồi, thì tôi nghĩ rằng, giống như rất nhiều người,
tôi nghĩ rằng thiền chỉ là một liều paradol cho tâm trí vậy. Bạn bị stress
nên bạn ngồi thiền. Tôi đã không nghĩ được rằng bản chất nó còn có tính đề
kháng nữa, cho đến khi tôi 20 tuổi, khi mà rất nhiều chuyện xảy ra một cách dồn
dập trong cuộc sống của tôi, những chuyện rất nghiêm trọng khiến cuộc sống của
tôi bị đảo lộn hoàn toàn và bất thình lình, tôi bị ngập trong suy nghĩ, ngập
trong những cảm xúc rối bời mà tôi không biết cách nào để giải quyết chúng. Mỗi
lần tôi thử đè nén một cảm xúc xuống, thì một cái khác lại hiện ra. Nó thật sự
là một khoảng thời gian rất căng thẳng.
|
3:12
|
3:12
|
I guess we all deal with stress in different ways. Some people
will bury themselves in work, grateful for the distraction. Others will turn
to their friends, their family, looking for support. Some people hit the
bottle, start taking medication. My own way of dealing with it was to become
a monk. So I quit my degree, I headed off to the Himalayas, I became a monk,
and I started studying meditation.
|
Tôi đoán là tất cả chúng ta đối phó với stress bằng những cách
khác nhau. Một số người sẽ chôn vùi bản thân trong công việc và biết ơn vì nó
làm họ phân tâm. Những người khác thì tìm đến bạn bè và gia đình để tìm sự
giúp đỡ. Một số khác thì sẽ tìm đến rượu hoặc là bắt đầu uống thuốc. Còn cách
đối phó với căng thẳng của tôi là trở thành một nhà sư. Thế là tôi nghỉ học,
rồi đi đến Hi-ma-lay-a, Tôi trở thành một nhà sư và bắt đầu tập thiền.
|
3:39
|
3:39
|
People often ask me what I learned from that time. Well,
obviously it changed things. Let's face it, becoming a celibate monk is going
to change a number of things. But it was more than that. It taught me -- it
gave me a greater appreciation, an understanding for the present moment. By
that I mean not being lost in thought, not being distracted, not being
overwhelmed by difficult emotions, but instead learning how to be in the here
and now, how to be mindful, how to be present.
|
Mọi người nhiều khi hỏi rằng tôi đã học được gì trong khoảng thời
gian đấy. Thì, rõ ràng là một số thứ sẽ không còn như trước. Nhìn thẳng vào vấn
đề mà xem, trở thành một nhà độc thân thì sẽ có rất nhiều thứ thay đổi. Nhưng
nhiều hơn thế nó dạy tôi -- nó giúp tôi trân trọng hơn, và hiểu rõ hơn về thời
điểm hiện tại Ý tôi là không bị lạc trong những suy nghĩ, không bị phân tâm
không bị choáng ngợp bởi những cảm xúc khó khăn mà thay vào đó, học cách để
hiện diện ở đây và vào lúc này học cách quan tâm, cách hiện diện
|
4:15
|
4:15
|
I think the present moment is so underrated. It sounds so
ordinary, and yet we spend so little time in the present moment that it's
anything but ordinary. There was a research paper that came out of Harvard,
just recently, that said on average our minds are lost in thought almost 47
percent of the time. Forty-seven percent. At the same time, this sort of
constant mind-wandering is also a direct cause of unhappiness. Now we're not
here for that long anyway, but to spend almost half of our life lost in
thought and potentially quite unhappy, dunno, it just kind of seems tragic,
actually, especially when there's something we can do about it, when there's
a positive, practical, achievable, scientifically proven technique which
allows our mind to be more healthy, to be more mindful and less distracted.
And the beauty of it is that even though it need only take about 10 minutes a
day, it impacts our entire life. But we need to know how to do it. We need an
exercise. We need a framework to learn how to be more mindful. That's essentially
what meditation is. It's familiarizing ourselves with the present moment. But
we also need to know how to approach it in the right way to get the best from
it. And that's what these are for, in case you've been wondering, because
most people assume that meditation is all about stopping thoughts, getting
rid of emotions, somehow controlling the mind, but actually it's quite
different from that. It's more about stepping back, seeing the thought
clearly, witnessing it coming and going, emotions coming and going without
judgment, but with a relaxed, focused mind.
|
Tôi cho rằng thời điểm hiện tại đang bị xem nhẹ. Nó nghe có vẻ rất
đỗi bình thường, nhưng vì chúng ta dành quá ít thời gian cho những thời điểm
hiện tại, nên chúng không còn bình thường nữa. Một nghiên cứu gần đây của đại
học Harvard cho biết, trung bình, trí óc của chúng ta bị lạc trong những suy
nghĩ 47% thời gian. 47 phần trăm Đồng thời, chính sự mất tập trung này là
nguyên nhân trực tiếp của việc không hạnh phúc. Chúng ta không sống lâu đến mức
ấy nhưng dành nửa đời người lạc trong những suy nghĩ và có khả năng hoàn toàn
buồn bã. tôi không biết nữa, nó thật sự có vẻ bi thàm, đặc biệt là khi mà
chúng ta có thể làm gì đấy để thay đổi nó, khi mà có một cách tích cực, thực
tế, khả thi, và đã được khoa học chứng minh, có thể giúp tâm trí chúng ta khỏe
mạnh hơn, biết quan tâm hơn và ít bị phân tâm hơn. Và vẻ đẹp của nó nằm ở chỗ,
mặc dù nó chỉ chiếm khoảng 10 phút trong ngày, nó tác động đến toàn bộ cuộc sống
của chúng ta Nhưng chúng ta cần phải biết làm cách thực hiện nó Chúng ta cần
tập luyện. Chúng ta cần khuôn khổ để học cách quan tâm. Đó chính là bản chất
của thiền: làm quen với thời điểm hiện tại. Tuy nhiên, chúng ta cũng cần phải
biết cách tiếp cận thiền đúng đắn để có thể thu được nhiều lợi ích nhất từ
nó. Những trái banh này sẽ giúp tôi giải thích đều ấy, nếu bạn đang thắc mắc
nãy giờ, bởi vì đa số mọi ngưởi cho rằng thiền đồng nghĩa với việc loại bỏ hết
mọi suy nghĩ, cảm xúc, bằng cách nào đó kiểm soát tâm trí nhưng thật ra, nó
khác xa như vậy. Nó giống hơn với việc lùi lại để nhìn những suy nghĩ một
cách rõ ràng, chứng kiến dòng suy nghĩ đến và đi cũng như cảm xúc đến và đi với
một tâm trí thoải mái, tập trung chứ không đánh giá
|
6:04
|
6:04
|
So for example, right now, if I focus too much on the balls,
then there's no way that I can relax and talk to you at the same time.
Equally, if I relax too much talking to you, then there's no way I can focus
on the balls. I'm going to drop them. Now in life, and in meditation,
there'll be times when the focus becomes a little bit too intense, and life
starts to feel a bit like this. It's a very uncomfortable way to live life,
when you get this tight and stressed. At other times, we might take our foot
off the gas a little bit too much, and things just become a sort of little
bit like this. Of course in meditation — (Snores) — we're going to end up
falling asleep. So we're looking for a balance, a focused relaxation where we
can allow thoughts to come and go without all the usual involvement.
|
Để lấy ví dụ, ngay bây giờ, nếu như tôi tập trung quá mức vào những
trái banh, thì tôi không tài nào thả lỏng và nói chuyện với các bạn được. Còn
nếu tôi quá thoải mái nói chuyện với các bạn thì tôi không tài nào tập trung
vào những trái banh. Tôi sẽ làm rơi chúng ngay. Trong cuộc sống, và trong thiền,
sẽ có lúc bạn tập trung quá mức một chút, và cuộc sống bắt đầu càm thấy như
thế này. Cuộc sống trở nên rất không thoải mái, khi bạn trở nên căng thẳng
như thế này. Vào những thời điểm khác, chúng ta có thể lơi là hơi quá đà một
chút và mọi thứ sẽ trở nên như thế này. Dĩ nhiên trong thiền chúng ta kết
thúc bằng việc ngủ gục. Thế nên chúng ta đang tìm kiếm một sự cân bằng, một sự
thoải mái có tập trung để cho phép những dòng suy nghĩ đến và đi mà không có
tất cả những rối trí
|
6:50
|
6:50
|
Now, what usually happens when we're learning to be mindful is
that we get distracted by a thought. Let's say this is an anxious thought. So
everything's going fine, and then we see the anxious thought, and it's like,
"Oh, didn't realize I was worried about that." You go back to it,
repeat it. "Oh, I am worried. Oh, I really am worried. Wow, there's so
much anxiety." And before we know it, right, we're anxious about feeling
anxious. You know, this is crazy. We do this all the time, even on an
everyday level. If you think about the last time, I dunno, you had a wobbly
tooth. You know it's wobbly, and you know that it hurts. But what do you do
every 20, 30 seconds? (Mumbling) It does hurt. And we reinforce the
storyline, right? And we just keep telling ourselves, and we do it all the
time. And it's only in learning to watch the mind in this way that we can
start to let go of those storylines and patterns of mind. But when you sit
down and you watch the mind in this way, you might see many different
patterns. You might find a mind that's really restless and -- the whole time.
Don't be surprised if you feel a bit agitated in your body when you sit down
to do nothing and your mind feels like that. You might find a mind that's
very dull and boring, and it's just, almost mechanical, it just seems it's as
if you're getting up, going to work, eat, sleep, get up, work. Or it might
just be that one little nagging thought that just goes round and round and
round your mind. Well, whatever it is, meditation offers the opportunity, the
potential to step back and to get a different perspective, to see that things
aren't always as they appear. We can't change every little thing that happens
to us in life, but we can change the way that we experience it. That's the
potential of meditation, of mindfulness. You don't have to burn any incense,
and you definitely don't have to sit on the floor. All you need to do is to
take 10 minutes out a day to step back, to familiarize yourself with the
present moment so that you get to experience a greater sense of focus, calm
and clarity in your life.
|
Cái mà hay xảy ra khi chúng ta học cách quan tâm đó chính là
chúng ta bị phân tâm bởi một suy nghĩ. Coi đây như một sự lo lắng. Tất cả mọi
thứ đều ổn, và chúng ta nhận ra dòng suy nghĩ lo lắng này, nó giống như là,
"Ồ, trước giờ không nhận ra là mình đang lo lắng về vấn đề này." Bạn
nghĩ về nó lần nữa, lặp lại. "Ồ, mình lo quá." Ồ, tôi thật sự rất
lo lắng. Wow, có rất nhiều nỗi lo. Và trước khi mà chúng ta kịp nhận ra nó,
thì chúng ta lo lắng về việc cảm thấy lo lắng Bạn biết đấy, chuyện này thật
điên rồ. Chúng ta lúc nào cũng như vậy kể cả trong những chuyện hằng ngày. Nếu
như bạn nghĩ về lần cuối cùng, tôi không biết, bạn có một cái răng bị lung
lay Bạn biết là nó đang lung lay, và bạn biết là nó đau Nhưng bạn làm gì mỗi
20 hoặc 30 giây? (lầm bầm) nó đau quá. Và chúng ta củng cố cảm giác này, đúng
không Và chúng ta chỉ tiếp tục nói với bản thân là nó đau và chúng ta lúc nào
cũng làm như vây. Và chỉ khi học cách quan sát tâm trí trong những lúc này,
chúng ta mới có thể bắt đầu quên đi những suy nghĩ và cách suy nghĩ như thế
này. Tuy nhiên nếu như bạn ngồi xuống và quan sát trí não như thế này bạn sẽ
thất có rất nhiều kiểu khác nhau. Bạn có thể thấy một tâm trí thật sự lúc nào
cũng căng thẳng-- toàn bộ thời gian Đừng ngạc nhiên khi bạn cảm thấy khó chịu
trong người, khi bạn ngồi không và chẳng làm gì cả và tâm trí bạn cảm thấy
như vậy Bạn có thể sẽ tìm thấy một tâm trí rất tẻ nhạt và chán ngắt, và bạn,
gần như là tự động vậy, cảm thấy như thể cần phải đứng dậy, đi làm, ăn, ngủ,
thức dậy, làm việc. hoặc nó có thể chỉ là một ý nghĩa thường trực lúc nào
cũng luẩn quẩn trong đầu chúng ta. Cái gì cũng được, thiền cho chúng ta cơ hội,
khả năng để có thể lùi lại và nhìn sự việc dưới một quan điểm khác, để thấy rằng
mọi thứ không phải lúc nào cũng như ta thấy Chúng ta không thể thay đổi tất cả
mọi điều nhỏ nhặt xảy đến với ta trong cuộc sống. nhưng chúng ta có thể thay
đổi cách mà chúng ta trải nghiệm chúng. Đó chính là tiềm năng của thiền, của
sự tập trung. Bạn không phải đốt nhang, và bạn chắc chắn không phải ngồi trên
sàn. Tất cả những gì bạn phải làm là dành ra 10 phút trong một ngày để lùi
lài, để làm quen bản thân với những giây phút hiện tại để mà tận hưởng một cảm
giác tuyệt vời hơn của sự tập trung, bình tĩnh và rõ ràng trong cuộc sống.
|
9:08
|
9:08
|
Thank you very much. (Applause)
|
Xin cảm ơn. (Vỗ tay)
|
(TED
Talks)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét