Thứ Tư, 19 tháng 11, 2014

   I arrive in Guatemala on The Day of the Dead, November 1st. I’m curious about this holiday, so I go to the cemetery to see what’s happening. What I find is quite interesting.
   The atmosphere is like a party. There are people everywhere. Families are sitting around the graves of their dead ancestors. They clean the graves and add fresh flowers. I walk through the cemetery and admire the beauty of all the colorful flowers.
   There is also color in the sky, because many kids are flying kites. Some families are having a picnic next to the graves. They eat, drink, and chat together. People laugh and smile.
   In the Unites States, cemeteries are always somber. We certainly never have festivals or parties next to graves. We don’t laugh or play music or fly kites in cemeteries either.
Guatemalans call it “The Day of the Dead”, but it is also a day to appreciate life.
DỊCH
 Ngày của cái chết   Tôi đến Quatemala vào một ngày mà người ta gọi là Ngày của cái chết, ngày mồng 1 tháng 11 . Tôi tò mò về ngày này, vì thế tối đã tới nghĩa trang để xem điều gì đang diễn ra ở đây. Những gì tôi thấy khá thú vị.
   Không khí nơi đây như một bữa tiệc vậy, mọi người ở khắp nơi. Các gia đình đang ngồi quây quần xung quanh những ngôi mộ của tổ tiên họ. Người ta dọn dẹp xung quanh các ngôi mộ và đặt những bông hoa vào đó. Tôi đi loanh quanh qua các ngôi mộ và thấy ngưỡng mộ vẻ đẹp của những bông hoa rực rỡ sắc màu.
   Trên bầu trời khi ấy cũng rất nhiều màu sắc , bởi lũ trẻ đang thả diều. Một vài gia đình đang có buổi picnic bên ngôi mộ người thân họ. Mọi người ăn uống, tán gẫu, cười đùa với nhau. Ở Mỹ, nghĩa trang luôn là một nơi rất ảm đạm. Chưa bao giờ chúng tôi có các bữa tiệc hay các lễ hội bên cạnh các ngôi mộ cả. Chúng tôi không cười đùa, chơi nhạc hay thả diều trong nghĩa trang.
   Tôi thấy mình thích cách của người Guatemala hơn. Tôi thích cách họ tưởng nhớ những người đã khuất. Tôi thích cách họ chấp nhận cái chết , thay vì chối bỏ nó như người Mỹ vẫn làm. Tôi thích như vậy, khi mà có cả sự sống và cái chết trong nghĩa trang của họ.
Người Guatemala gọi đây là ngày Tưởng nhớ những người đã khuất, nhưng tôi thì cho rằng đó là ngày để biết ơn cuộc sống.

   I find that I prefer the Guatemalan approach. I like the way they remember and celebrate those who have passed away. I like that they acknowledge death, instead of denying it the way Americans do. I like that there is life, as well as death, in their cemeteries.

Tagged: ,

0 nhận xét:

Đăng nhận xét